Thứ Năm, 2 tháng 7, 2015

Nói về cái chết (1)

Mình đã đọc gần nửa cuốn "Chết an bình, tái sinh hỷ lạc" của Tulku Thondup. 



Trước đây trong một lần nói chuyện với cô Dung – cô chủ của Trung tâm Dưỡng sinh Côn Sơn, mình mới biết được sự khác nhau giữa nội dung các khóa tu giữa những khóa tu mở tại trung tâm của cô với những khóa tu được mở tại Chùa Sủi (Gia Lâm). Những khóa tu ở Côn Sơn cô đơn giản coi nó như một khóa học kỹ năng sống, dành cho giới trẻ và là bước khởi đầu để các bạn ấy đến với con đường Phật pháp. Còn những khóa tu tại Chùa Sủi lại tập trung đến an lạc khi chết, và cô nói giới trẻ hình như chưa quan tâm đến điều đó lắm. Thực sự, lúc đó mình chỉ biết vậy thôi. Mình có 1 lần tham gia khóa tu bên Chùa Sủi, nhưng tiếc vì sự mệt mỏi và công việc đã không gia trọng khóa tu đó, dù nó chỉ có 1 ngày. 



Mình có đọc ở đâu đó rằng với những vị sư thầy sư cô đi tu từ khi còn nhỏ đã được học về sự chuyển hóa sau khi chết từ rất sớm, và người viết lại câu chuyện đó ban đầu cảm thấy rất sợ hãi về việc quán tưởng thấy thân xác mình đang tan ra, thối rữa….; tâm mình không còn cái thân vật lý để bám luyến cứ từ nơi qua nơi khác….đã rất sợ hãi. Những sau này, khi người đó bắt đầu thực hiện những tụng kinh cầu nguyện hướng dẫn cho người chết và gia đình họ những nghi thức, những câu niệm để người chết đến được cõi tịnh lạc. Và vị đó nhận thấy rằng, vì được học điều này từ rất sớm nên ông hoàn toàn tự tin và làm việc đó hết sức cẩn trọng và thành tâm.
Khi đọc “Chết an bình, tái sinh hỷ lạc” hầu như là những câu chuyện mình nghe về chuyện người chết rồi lại sống dậy, những clip nói chuyện của Phan Thị Minh Hằng, những điều mình tự thân trải nghiệm và cả những điều mình thu lượm được ở đâu đó dồn về cùng một lúc. Mình cảm thấy cái chết cũng không có gì đáng sợ. Cái chết là phương tiện để đi đến một nơi khác mà thôi. Cuộc sống hiện tại giống như khi chúng ta còn đi học, tức là học bài cũ ở nhà, làm bài tập về nhà đầy đủ, học thực cho mình thì khi chết đi, trường học của chúng ta sẽ làm thân trung ấm, sẽ kiểm tra những việc chúng ta đã làm và có làm tốt hay không.



Nói vậy chứ bây giờ mình chưa muốn chết. Nếu chết mình sẽ hối tiếc nhiều lắm. Dẫu bình thường vẫn nói rằng, giờ chết thì không hối hận gì cả, những gì làm được thì đã gắng làm rồi, những gì chưa được thì chắc chưa đủ “lực” để làm. Dù sao thì còn thời gian thì vẫn cố gắng làm những điều chưa thực hiện.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét