Từ
hồi đặt chân vào cơ quan này, mình nhận ra một điều cảm hứng lấy chồng của mình
bị tác động tương đối nhiều. Chính xác là mình đã phải thốt lên “Từ hồi về đây,
em hết hứng lấy chồng rồi!”.
Hồi
ở TYM, mình thích lấy chồng vì môi trường đấy chuyện chồng con khá đơn giản làm
việc lấy chồng rất vui hoặc các chị ở đó có cách để chuyện lấy chồng vui mà đối
xử với bố mẹ chồng cũng nhẹ nhàng. Mặc dù thời gian mình ở TYM không lâu nhưng ở
đây mình học được cụm từ “vị thế người phụ nữ trong xã hội mới”.
Sau
thời gian tự soi bản thân (tự trào) thì mình nhận thấy có mấy yếu tố liên quan
đến công việc tác động tới việc chọn chồng:
1. Môi trường làm việc: TYM là 1 tổ chức nhà
nước có thu chi nên mặc dù nó là tổ chức nhà nước nên nó năng động. Mình làm
ngoài (tư nhân) thì đầu óc hoạt động 100-150% công suất là chuyện bình thường,
về TYM thì đầu óc chạy ở mức độ 70-90%, về cơ quan hiện tại 20-30%. Sự năng động
của môi trường khiến bạn gặp và tiếp xúc nhiều người hơn khiến bạn có nhiều cơ
hội lựa chọn hơn. Mặc dù hơi phiến diện chút nhưng nếu bạn tầm thường thì khả
năng bạn lấy được 1 người chồng tầm thường là 90%. 10% còn lại rơi vào cái hố bất
thường! Thi thoảng có đứa nào đó thất tình hay thấy cuộc đời u ám mình kêu join
vào môi trường khác xem nào!
2. Trình độ học vấn: lại nói TYM là 1 tổ chức
có thu chi nên mặc dù là tổ chức nhà nước nên nó năng động. Hầu hết nhân viên
ở đó đều có bằng cử nhân đại học. Mình không muốn nhấn mạnh vào vấn đề bằng cấp
hay đại học là con đường duy nhất nhưng bằng cấp sẽ quyết định 1 phần nào đó cuộc
đời bạn. Tin hay không thì tùy. Một người đầu óc của bằng đại học chắc chắn sẽ
hơn đầu óc của 1 người bằng trung cấp hay cao đẳng. Mình nhắc lại lần nữa, bằng
cấp không quan trọng nhưng cái quyết tâm học hành chăm chỉ để có được cuộc sống
tốt hơn – cử nhân thì nó khác cái cố gắng để đạt cái ở tầm trung - đỗ cao đẳng
hay trung cấp. Bỏ qua chuyện học tài thi phận đi. Bạn thất bại là do bạn không
cố gắng hoặc không cố gắng hết mình. Đó là lỗi của bạn chứ không phải lỗi do “số
mệnh”. Cũng đừng bao giờ cố gắng giành cái sự “may mắn” nằm trong nhóm “học tài
thi phận”. Hèn lắm!
3. Khả năng ngoại ngữ: nói thêm lần nữa TYM
là 1 tổ chức có thu chi nên mặc dù là tổ chức nhà nước nên nó năng động. Trong
văn phòng trụ sở chính (Hà Nội) luôn có các chuyên gia nước ngoài đến trao đổi
kinh nghiệm, thăm mô hình, hỗ trợ chính sách… Tiếng anh được sử dụng ngang tiếng
việt. Thành thạo nghe nói tiếng anh là 1 trong những yêu cầu quan trọng khi xét
tuyển vào TYM. Biết và sử dụng được 1 ngôn ngữ ngoài tiếng mẹ đẻ sẽ giúp bạn mở rộng tư duy khiến đường chân trời cao và xa hơn. Không tin thì thử mà xem. (Nhân đây phải cám ơn TYM lắm lắm vì thời gian ở đây trình độ tiếng anh của mình đã cải thiện rất nhiều.)
4. Các lớp đào tạo tập huấn: 80% các lớp
đào tạo tập huấn cho cán bộ đều do chuyên gia nước ngoài đứng lớp, học bằng tiếng
anh (mặc dù có phiên dịch nhưng chỉ dùng trong trường hợp đoạn đấy khó nghe hoặc
khó hiểu mà thôi). Học là học thật và học cho mình. Chứ không phải học để giải
ngân. Cái cảm giác biết là học nó sẽ giúp cho cuộc sống của mình nó thiết thực
hơn là học mấy thứ lăng nhăng mà năm nào cũng học, dạy chớp nhoáng mà học chớp
nhoáng.
5. Thời
gian nghỉ trưa: Thời gian mình ở TYM, thời gian nghỉ trưa sau khi đi ăn thì có
thể là café nói chuyện với nhau hoặc ngủ hoặc đọc sách, đọc báo. Thấy ai bảo thời
gian rảnh rỗi bạn làm gì, nó sẽ quyết định mức sống của bạn đấy. Tin hay không
thì tùy!
6. Không
khí làm việc: TYM chấm công bằng vân tay, ai đến thì lẳng lặng vào chỗ mình ngồi
để làm việc, đến muộn thì càng trật tự hơn. Không có chuyện đến cơ quan mặt nặng
mày nhẹ rồi kể chuyện mẹ chồng nay làm sao, chị chồng tối qua nói câu gì, chồng
tiêu tiền vào cái vô bổ gì. Không khí làm việc làm việc khẩn trương, quy củ, lịch
sự khiến TYM rất chuyên nghiệp. Thái độ nghiêm túc với công việc và môi trường
làm việc sẽ gợi mở cách bạn ứng xử với những vấn đề khác trong cuộc sống. Cứ
quan sát mà xem, thú vị phết!
Mình
vốn không thích so sánh cái này với cái kia, người này với người kia, cơ quan
này với công ty kia… Nhưng đôi khi, bắt buộc mình phải làm việc này bởi mình muốn
biết mình đang đứng ở đâu trong môi trường như thế nào để biết cái gì đã/đang/sẽ
tác động đến mình. Thật may là “cái con con” của mình đã cứu rỗi tinh thần mình
từ ngày bước chân vào đó. Cám ơn “cái con con” và những người trong thế giới
riêng của một copywriter đã đem đến cho mình những điều hay ho và vui vẻ khác
trong cuộc sống!
Các
cô gái, rảnh thì tự soi mình xem. Chúc vui :D
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét