Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Tìm người đàn ông thay bóng đèn

Đang dùng hết sự tỉnh táo của tinh thần và tốc độ gõ nhanh nhất trên laptop để hoàn thiện gấp bản thảo. Thì. Mất điện. Căn phòng tràn tối, ngón tay hẫng, vẫn nghe thấy tiếng xe chạy ngoài đường. Tâm trí cô nhớ mẹ nuôi mình. Cứ mỗi lần mất điện hay những đồ đạc trong căn phòng chừng 20m2 bị hỏng là cô lại nhớ đến mẹ nuôi – người đàn bà chưa từng dạy cô rằng phải trở thành người mạnh mẽ, đã khiến cô mạnh mẽ. 

“Nhà không có đàn ông, thì đàn bà phải làm đàn ông!” đấy là cái câu mẹ nuôi đã nói 2 đứa khi mẹ nuôi đã thay xong cái bóng đèn mới để trả lại ánh sáng cho căn phòng của 3 mẹ con. Với cái tuổi lúc ấy thì cô không thể hiểu hết được ý nghĩa của câu nói đó. Với 1 đứa 7 tuổi thì “nhà không có đàn ông” tức là tại giây phút đó trong căn nhà không có người đàn ông nào. Vào một ngày nắng lắm, mẹ nuôi chở bạn sang nhà cô rồi để bạn chơi ở đó với cô cả ngày - lần đầu tiên 2 đứa được chơi với nhau lâu như thế. Lúc mẹ nuôi đón bạn về, cô thấy khuôn mặt mẹ nuôi có điều gì đó mà cô không gọi tên được nhưng nó làm cô nhớ. Sau đó, ba mẹ bảo “Mẹ nuôi li dị rồi, giờ cho Trang sang chơi nhiều với mẹ nha!”

Sau này khi quyết định thuê nhà để sống 1 mình, và gặp nhiều mẹ đơn thân khác, cô càng ngấm hơn cái cụm từ “nhà không có đàn ông”. Cái nghĩa là năm xưa cô hiểu là đúng, nhưng đó chỉ là 1 phần rất nhỏ, rất rất nhỏ trong cái mênh mông bể sở nỗi chênh vênh, khó nhọc và cay đắng mà người phụ nữ đơn thân phải trải qua. 24 tuổi, sống 1 mình được 4 năm. Ở cái tuổi 20, cô tự cho cái quyết định của mình là mạnh mẽ. Cô không sợ buồn, không sợ khổ, chỉ sợ bạn chung phòng phá mất không gian riêng tư yên tĩnh của cô. 24 tuổi khi trải qua nhiều mối tình, cô biết đâu là người đàn ông mà cô cần trong những năm tháng còn lại của cuộc đời mình. Cô chúa ghét cái kiểu đàn ông chỉ đọc mấy sách dạy kỹ năng quản trị, quản lý để làm người thành đạt. Thực ra cô ghét tất cả cái bọn làm và đọc sách về kỹ năng mềm hời hợt. Cô ghét cả cái kiểu đàn ông suốt ngày ngồi nghĩ tối ăn gì, mai mặc gì đi làm, dùng loại nước hoa gì để quyến rũ phụ nữ, nói câu nào để gạ gục 1 cô nào đó trong những giây đầu tiên. Cái bọn hời hợt này chỉ tán tỉnh được mấy đứa con gái ưa màu mè, ưa phấn son, ưa cái vẻ bên ngoài… Chúng chẳng bao giờ chạm đến vào tâm hồn của người phụ nữ cần 1 người đàn ông thực sự.

Người đàn ông thực sự trước hết là người đàn ông phải có mặt đúng lúc để thay cái bòng đèn trong nhà, sửa được cái hỏng nhỏ nhỏ ở xe đạp của con, dành ngày cuối tuần mang xe máy của vợ đi bảo dưỡng… Cô có 1 anh bạn giám đốc 1 công ty lớn, đi công tác liên miên để vợ ở nhà chăm 2 đứa con nhỏ. Đến 1 ngày anh nói với cô rằng hình như vợ anh thay đổi rồi, đêm mưa gió vợ không còn rúc vào người anh tìm sự che chở, anh bắt gặp cô trèo lên bàn để thay cái bóng đèn trong bếp khi anh đang mải mê làm việc, đường ống nước bị rỉ cô gọi thợ đến sửa khi anh đang ngủ… Cô bảo đúng là vợ anh thay đổi rồi, anh buộc vợ anh phải trở nên mạnh mẽ để đối mặt với những sự cố lúc không có anh. Bất kể người phụ nữ thông minh nào cũng yêu công việc của chồng, đều cố gắng để trở thành hậu phương mãnh mẽ cho chồng. Nhưng người phụ nữ thông minh nhiều, mạnh mẽ nhiều thì buồn nhiều và cô đơn nhiều. 

Với cô, một người đàn ông thực sự là người đàn ông vừa lo lắng được tài chính cho gia đình, vừa có thời gian chăm lo cho gia đình, vừa có thời gian dành cho bạn bè. Cô nói với anh bạn rằng, nếu cô là vợ anh cô vẫn rúc vào người anh khi đêm mưa gió bởi đó là giây phút duy nhất trong ngày cô cho phép mình yếu đuối, cô sẽ vẫn nhờ anh thay cái bóng đèn trong bếp để lúc ăn cơm cô sẽ hãnh diện mà chỉ cho con “Bóng đèn bố mới thay cho mẹ đó, ánh sáng thật là đẹp con nhỉ!”, cô sẽ chờ anh thức dậy để xử lý đoạn ống nước bị rỉ bởi cô biết anh sẽ bớt thấy áy náy mỗi khi đi công tác phải để vợ con ở nhà… Cô nói, anh hãy thêm thời gian để bên cạnh chị, âu yếm an ủi chị, chị vất vả lắm đấy. 

Có vẻ như cô mong chờ quá mức ở người đàn ông của mình. Nhưng biết đâu được đấy, trái đất tròn chúng ta sẽ gặp nhau, anh nhỉ?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét